Bạn thân hỡi, chiều nay về họp lớp Thì nhớ đừng ăn mặc quá cao sang Nếu có thể đừng về bằng xế hộp Bằng hữu xưa còn xe máy cà tàng. Nhớ đến sớm chuẩn bị trà với nước Bàn ghế ngồi cho bè bạn thầy cô Đừng biểu ngữ giăng cửa sau cửa trước Long trọng chi? nhìn sến xẩm thấy mồ Nếu có thể, một bình hoa là đủ Trưng thật nhiều hình ảnh của ngày xưa Ráng nhớ hết tên những người bạn cũ Chuyện buồn vui thời ma quỷ cũng chừa. Đừng có đợi bạn chìa tay mới bắt Chìa tay ra và ôm lấy bờ vai Đừng chỉ ngồi với mấy thằng máu mặt Mà hân hoan với cả đứa dân cày Đừng lớn tiếng về gia tài hoành tráng Đừng say sưa kể thành quả vẻ vang Đừng hồ hởi với tương lai tươi sáng Bạn bè xưa nhiều đứa vẫn bần hàn Hãy ngồi xuống, ân cần và khiêm tốn Hãy lắng nghe, thăm hỏi với động viên Nhắc thật nhiều chuyện ngày xưa vui nhộn Chuyện một thời cùng vui vẻ hồn nhiên. Ngày họp lớp với bạn nào thành đạt Chẳng khác gì ngày bái tổ vinh quy Còn đối với bạn không may mắn khác Là tủi thân chứ có sướng vui gì Vì lẽ đó chiều nay về họp mặt Bạn hiền ơi nhớ đừng nói về mình Chờ ở cửa, ôm mọi người thật chặt Mà hỏi han, bày tỏ tấm chân tình. Vậy đi nhé, chiều nay về họp lớp. THUC TRAN
Càng về già càng ngại đi, sau Khi ra trường do hoàn cảnh mỗi bạn mỗi nơi, lúc trẻ lo bương chải cuộc sống, lâu dần nên ngại đi họp bạn họp lớp và cũng nhiều nguyên do mà tác giả nói trong bài thơ. Thậm chí ngày truyền thống 2 năm 40 và 50 năm các khóa chuyển tiếp thưa dần. Điều nay BTC cũng nên suy nghĩ cách làm thế nào các bạn có đi rồi mong muốn đi tiếp lần tới.
Tác giả viết đúng tâm trạng của TOgia. Nói thiệt nghe ! cứ mỗi lần có dịp họp mặt bạn bè là tâm trạng TOgia rất háo hức và trông đợi.... Còn các bạn thì sao ?
Cảm ơn Chị Kim Nguyệt đã chia sẻ một bài thơ thật hay và thiệt là nhiều ý nghĩa... Và cũng cảm ơn, chúc mừng tác giả THUC TRAN vói một bài thơ quá tuyệt vời này... Người ta bảo: ‘Giàu đổi bạn sang đổi vợ’ Chẳng giận hờn chẳng trách vu vơ Thực tế là thế đó mờ Cái chung không đủ ơ hờ thế thôi... Có chi bận lòng người ơi Nhớ bạn tìm đến cho vơi nỗi lòng... Ngày xưa nhiều thứ chung, cùng Ngày nay thiếu vắng cùng, chung mất rồi Những lần họp lớp đầy vơi Sao ta lạc lõng giữa người quen xưa... Trải qua bao nắng cùng mưa Cuộc đời thay đổi chẳng vừa cho nhau Ngày xưa chẳng thấp chẳng cao Bây giờ đổi sắc thay màu người ơi... Một số vui vẻ nói cười Một số lặng lẽ chơi vơi nỗi niềm Hay chỉ ngồi đó lặng im Bồi hồi đi nhặt đi tìm ngày xưa... Cái tôi là cái khó ưa Quên đi một thoáng cho vừa lòng nhau... Để thương ngày ấy xôn xao Để nhớ kỷ niệm hôm nào còn nguyên Để giữ lại chút ‘bạn hiền’ Để tình mãi thắm để duyên mãi còn... Còn trời còn nước còn non Còn hít còn thở là còn nhớ nhau Ai ơi gìn trước giữ sau Tròn tình trọn nghĩa vui nào vui hơn...
Hia Quang nói trúng phóc luôn vì mấy lần rủ các bạn về họp mặt có bạn nói rằng họp nhóm thân hơn họp lớp cảm thấy lạc lõng quá. Thực ra mấy lần về họp mặt truyền thống 2 năm tổ chức một lần, lớp chuyển tiếp không được mấy người, Ban liên lạc tổ chức không hấp vẫn, ngay cả nắm thông tin khóa gần nhất ai còn ai mất, hoàn cảnh khó khăn trong cuộc sống ra sao.v.v.. Họp báo cáo sau đó ăn cứ thế mỗi lần chán quá trời. Bạn Minh Thông có giận tui cũng chịu nói thiệt suy nghĩ của mình à nghen.